Chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” của ông Tập Cận Bình từ sau khi cầm quyền đến nay thực chất không chỉ là một cuộc chiến chống tham nhũng đơn thuần, mà nó chính là “đấu trường sinh tử” một mất một còn giữa ông và cựu Chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân.

Giang Trach Dan - Tap Can Binh

Dưới áp lực đối phó chính biến liên tục và hơn 6, 7 lần bị ám sát hụt, hơn ai hết, ông Tập Cận Bình hiểu rằng nếu không loại bỏ tay chân và khống chế đầu não của phe Giang, thì bản thân ông và Trung Quốc sẽ không thể có tương lai. Loạt bài này tổng hợp các thông tin mô tả toàn diện bức tranh đấu trường chính trị Trung Quốc và cuộc chiến giữa hai phe Giang – Tập. Mở đầu bằng việc giúp độc giả hiểu hơn về con người và quan điểm trị quốc của ông Giang Trạch Dân, từ đó lý giải được nguyên nhân dẫn đến hiện trạng của xã hội Trung Quốc.

Phần 1: Chân dung cựu lãnh đạo Trung Quốc Giang Trạch Dân

1. Xuất thân Hán gian và bán nước cho Nga:

Cựu Tổng Bí thư Trung Quốc Giang Trạch Dân sinh ngày 17/8/1926 tại Giang Tô, vừa qua đã kỷ niệm sinh nhật lần thứ 90 nhiều “sóng gió”. Theo sách “Giang Trạch Dân kỳ nhân”, ông này và bố đẻ của mình là ông Giang Thế Tuấn từng làm Hán gian cho Nhật Bản.

Baidu từng công khai thân phận Hán gian của ông Giang Trạch Dân.
Baidu từng công khai thân phận Hán gian của ông Giang Trạch Dân.

Vào năm Giang Trạch Dân 17 tuổi, chiến tranh chống phát-xít trên toàn thế giới đang diễn ra ác liệt. Trong khi những thanh niên yêu nước thay nhau lên đường ra tiền tuyến đánh Nhật để cứu Trung Quốc, thì ông Giang Trạch Dân quyết định theo đuổi việc học lên cao hơn vào năm 1942 tại Đại học Trung ương, một trường đại học của chính phủ bù nhìn Uông Tinh Vệ ở Nam Kinh dưới quyền kiểm soát của quân Nhật. Theo nhiều nguồn tin điều tra thì lý do thực sự là vì bố đẻ của ông đã từng là một sĩ quan cao cấp trong Ban Tuyên truyền phản Hoa của quân đội Nhật sau khi Nhật chiếm đóng tỉnh Giang Tô trong cuộc chiến tranh xâm lược Trung Quốc. Ông Giang Thế Tuấn đích thực là một Hán gian.

Để lọt được vào Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), ông Giang Trạch Dân đã bịa đặt rằng được người chú là Giang Thượng Thanh, người đã ra nhập ĐCSTQ từ trẻ và sau đó bị bọn cướp bắn chết, nhận làm con nuôi và nuôi dưỡng. Nhờ bịa đặt lý lịch gia đình, ông này mới có thể được thăng chức từ một cán bộ cấp thấp lên Thứ trưởng Bộ Công nghiệp Điện tử chỉ trong vòng có mấy năm. Việc thăng chức của ông không phải là vì có tài, mà là do quan hệ và thiên vị cá nhân. Trong thời kỳ làm Bí thư Thành ủy Thượng Hải, ông Giang đã hết sức nịnh bợ những người lãnh đạo cao cấp của ĐCSTQ như Lý Tiên Niệm và Trần Vân vì hai người này đến Thượng Hải hàng năm vào dịp Tết. Thậm chí, với tư cách là Bí thư Thành ủy Thượng Hải, ông Giang đã từng đích thân đứng đợi trong tuyết dày hàng giờ đồng hồ để tự tay trao bánh sinh nhật cho Lý Tiên Niệm.

Trước năm 1945, khi Hồng quân Liên Xô đánh vào vùng đông bắc Trung Quốc đã thu được toàn bộ tài liệu về hệ thống đặc công của tướng quân người Nhật là Doihara Kenji, trong đó có hồ sơ và hình ảnh liên quan đến việc người Nhật từng huấn luyện cho ông Giang Trạch Dân.

Sau này khi ông Giang Trạch Dân đi Liên Xô du học, tình báo Liên Xô đã điều tra hồ sơ và phát hiện ông từng làm Hán gian, sau đó nhờ nắm được điểm yếu về những mối quan hệ bất chính với phụ nữ Nga của ông Giang nên đã ép ông phải làm Đặc vụ cho Cục Viễn đông của Liên Xô.

Tháng 5/1991, ông Giang Trạch Dân đi thăm Liên Xô với thân phận là Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc, khi tham quan nhà máy sản xuất ô tô Ligachev, KGB đã “khôn khéo” bố trí ông Giang Trạch Dân tình cờ gặp nữ gián điệp Klava của Liên Xô mà ông Giang có quan hệ trước đây… Ông Giang Trạch Dân không muốn thân phận gián điệp bị lộ, nên cuối cùng đã bị Liên Xô khống chế.

Từ khi cả Nga và Trung Quốc bắt đầu việc khảo sát biên giới chung năm 1991, ông Giang Trạch Dân đã hoàn toàn công nhận kết quả xâm lược Trung Quốc của Nga Hoàng và Liên-xô cũ, và hoàn toàn chấp thuận tất cả những hiệp ước bất công giữa Trung Quốc và Nga kể từ sau Hiệp ước Aigun. Lãnh thổ Trung Quốc khoảng hơn một triệu cây số vuông vì thế mà đã bị Giang vĩnh viễn để mất.

Ngày 9 và 10/12/1999, ông Giang Trạch Dân đã ký với Tổng thống Nga Boris Yeltsin “Nghị định thư về Giới tuyến đông – tây giữa Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và Liên bang Nga”, theo đó đã nhượng hơn 1 triệu km2 lãnh thổ Trung Quốc cho Nga.

Ngày 16/7/2001, ông Giang Trạch Dân lại ký với Tổng thống Nga Vladimir Putin tại Kremlin – Moscow “Hiệp ước Hợp tác láng giềng tốt Nga – Trung”, theo đó thừa nhận vùng Vladivostok và khu viễn đông bên cạnh không thuộc lãnh thổ Trung Quốc, chấp nhận Hiệp ước bất bình đẳng mà chính quyền các khóa trước của ĐCSTQ đều không thừa nhận.

Ngày 24/3/2016, Blogger Trung Quốc Dongyechangzheng (Dycz.blogchina) đã đăng bài viết “Tannu, Sakhalin, Vladivostok của chúng tôi đang ở đâu?”, theo đó bài viết đã khẳng định lại tội bán nước của ông Giang Trạch Dân mà trước đó nhiều thông tin đã chỉ ra như kể trên.

“Hiệp ước Hợp tác láng giềng tốt Nga – Trung” ngày 16/7/2001 mà ông Giang Trạch Dân ký với Tổng thống Nga Vladimir Putin tại Kremlin đã hợp pháp hóa hàng loạt Hiệp ước bất bình đẳng giữa chính quyền nhà Thanh và Nga trước đây, trong đó gồm “Hiệp ước Aigun”, “Hiệp ước Bắc Kinh”…

Theo những ký kết, ông Giang Trạch Dân đã chấp nhận trao vĩnh viễn cho Nga một phần lớn diện tích lãnh thổ mà trước đây bị Sa hoàng Nga chiếm đoạt, trong đó bao gồm Khu vực Tannu (khoảng 170.000 km2) mà năm 1953 đã được Liên Hiệp Quốc thừa nhận là vùng lãnh thổ của Trung Quốc, ngoài ra còn “Hiệp ước Aigun” bất bình đẳng về vấn đề 64 làng ở Giang Đông thuộc lãnh thổ Trung Quốc.

Bài viết chỉ ra, trước đây, trong “Điều ước Trung-Nga Nerchinsk” (7/9/1969) rõ ràng đã thừa nhận đảo Sakhalin (76.400 km2, diện tích gấp đôi Đài Loan) cùng cả ngàn hòn đảo xung quanh thuộc về Trung Quốc.

Theo “Điều ước”, ông Giang Trạch Dân đã ký trao hơn 3 triệu km2 lãnh thổ vùng đông bắc đang trong tranh luận chưa rõ ràng để “nhượng lại” cho Nga, ngoài ra còn trao cho Nga phần diện tích cửa sông Tumen đổ ra biển thuộc tỉnh Cát Lâm, làm con đường duy nhất đi ra biển Nhật Bản từ hướng đông bắc Trung Quốc bị chặn đứng.

Sau khi Hiệp ước được ký, truyền thông Nga đã đưa tin ăn mừng nhưng người dân Trung Quốc không hay biết gì, chỉ có một số ít người biết tiếng nước ngoài đã đọc được thông tin và thể hiện tâm trạng phẫn nộ đối với chính quyền.

Những ký kết phi lý của ông Giang Trạch Dân làm người Trung Quốc mất căn cứ pháp luật để đòi Nga trao trả lại phần diện tích lãnh thổ này.

Mời xem phần tiếp theo: Quyền lực bằng mọi giá

Bảo Minh (T/H)