Hôm nay là ngày kỷ niệm 28 năm cuộc thảm sát Thiên An Môn ở Bắc Kinh (4/6/1989 – 4/6/2017). Tại Trung Quốc Đại Lục, việc công khai đàm luận hay tiến hành kỷ niệm tưởng nhớ các nạn nhân đều bị nghiêm cấm gắt gao. Năm ngoái, bà Trần Tiểu Nhã đã công bố bộ sách “Lịch sử phong trào dân chủ năm 1989” tại Đài Loan, trong đó tường thuật chi tiết diễn biến của cuộc thảm sát ngày 4/6/1989.

Ngày 3/6/1989, Liên đoàn Học sinh Sinh viên Hồng Kông chụp ảnh xe tăng của Quân đoàn 38. (Ảnh theo bản thảo cuốn Lịch sử phong trào dân chủ năm 1989 của Trần Tiểu Nhã)
Ngày 3/6/1989, Liên đoàn Học sinh Sinh viên Hồng Kông chụp ảnh xe tăng của Quân đoàn 38. (Ảnh theo bản thảo cuốn Lịch sử phong trào dân chủ năm 1989 của Trần Tiểu Nhã)

Lịch sử của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) chính là lịch sử giết người, không thể cho rằng, thời gian qua đi thì điều đó sẽ dừng lại. Năm 1989, ĐCSTQ đã thảm sát học sinh sinh viên tại quảng trường Thiên An Môn và sau đó tìm mọi cách che giấu. Đến năm 1999, ĐCSTQ lại tiếp tục trấn áp những người tập Pháp Luân Công, thậm chí bí mật mổ cướp nội tạng sống từ họ và cho đến nay tội ác này vẫn còn tiếp diễn.

“Lịch sử phong trào dân chủ năm 1989” là một bộ sách tường thuật toàn bộ về phong trào dân chủ 1989. Tác giả Trần Tiểu Nhã, sinh vào tháng 10/1955 tại Trường Sa, tỉnh Hồ Nam. Bà tốt nghiệp Khoa Lịch sử tại Đại học Sư phạm Hồ Nam, đã từng làm công nhân, cán bộ và phóng viên, biên tập viên báo. Năm 1996, bà công bố bộ sách “Lịch sử phong trào dân chủ năm 1989” tại Đài Loan và đã bị sa thải khỏi Viện Khoa học Xã hội Trung Quốc.

ĐCSTQ triệu tập cuộc họp khẩn của giới lãnh đạo cấp cao: Xác định “bạo loạn phản cách mạng”, tiến đến quyết định thanh trừng

Ngày 3/6/1989, lúc 4 giờ chiều, một cuộc họp khẩn đã được triệu tập tại Cần Chính điện ở Trung Nam Hải. Tham gia hội nghị có Dương Thượng Côn, Lý Bằng, Kiều Thạch, Diêu Y Lâm, Trì Hạo Điền, Lý Tích Minh, Chu Y Băng, La Cán, v.v.. Tại đó, ông Đặng Tiểu Bình, Lý Đặng và những người khác đã nhận định Bắc Kinh phát sinh “bạo loạn phản cách mạng”. Trong “Nhật ký Lý Bằng” ngày 3/6 có ghi lại: “Hội nghị nhất trí đồng tình rằng, tình thế hiện tại mười phần cấp bách, ngày hôm nay quân đội và đám đông biểu tình đã xảy ra va chạm trực diện, không thể chờ đợi hay cho họ thêm cơ hội nữa. Hôm nay nếu như chúng ta không kịp thời hành động, ngày mai là Chủ nhật sẽ càng có nhiều người đổ về quảng trường Thiên An Môn, hoạt động thanh trừng sẽ càng khó khăn hơn. Hội nghị quyết định từ tối nay sẽ dàn quân từ các phía của Bắc Kinh, đến đêm sẽ tiến về Thiên An Môn, huy động cả quân đội đang đóng ở ngoại ô tiến vào bao vây tứ phía Thiên An Môn. Sau khi dẫn đạo kiểm soát nhóm người biểu tình, sẽ tiến hành thanh trừng Thiên An Môn.”

Hội nghị quyết định, đến 9 giờ tối ngày 3/6 sẽ bắt đầu “dập tắt bạo loạn phản cách mạng phát sinh ở thủ đô”. Quân đội đến 1 giờ sáng ngày 4/6 sẽ tiến vào quảng trường Thiên An Môn, đến 6 giờ sáng phải hoàn tất toàn bộ nhiệm vụ thanh trừng, quyết không được trì hoãn hay chậm trễ thời gian. Sau khi quân đội tiến quân, không ai được phép cản trở. Trong trường hợp có người cản trở, thì quân đội có thể dùng mọi cách để loại trừ.

Động viên kích động thù hận – Quân đội tiến vào, xe tăng bọc thép san phẳng dòng người

Sau khi quyết định phát lệnh thanh trừng, Bộ Tổng tham mưu Quân giải phóng Nhân dân Trung Quốc đã hạ lệnh khẩn cấp cho quân đội, yêu cầu các đơn vị quân đội lập tức triển khai các phương án hành động. Quân khu ra mệnh lệnh cho Quân đoàn 38 dẫn đầu, quân trưởng Từ Cần Tiên do kháng cự chấp hành mệnh lệnh nên đã bị bắt giữ. Quân đoàn 40 tiếp đó điều động 50 xe tăng và binh lính tiến vào, nhưng đã bị người dân chặn lại ở cửa phía Đông. Hai lữ đoàn thuộc Quân đoàn 15 quân khu không quân Quảng Châu đóng tại phi trường Nam Uyển cũng từ phía đường Nam Uyển tiến vào cổng phía đông Đại lễ đường nhân dân. Sư đoàn 58, 60 thuộc Quân đoàn 20 đóng quân tại quân khu Tế Nam ở Đại Hưng vùng ngoại ô phía nam Bắc Kinh tiến về phía cổng trước. 70 chiếc xe tải quân sự của sư đoàn 115 thuộc Quân đoàn 39 ở Thẩm Dương bị người dân chặn chặn thành một hàng từ cầu vượt Kiến Quốc Môn tới ngoài đường lớn Kiến Quốc Môn.

Cùng lúc đó, trước khi tiến vào Đại lễ đường nhân dân, Quân đoàn 27 đã tổng động viên binh lính trước trận chiến. Lực lượng vũ trang cũng nhận được mệnh lệnh của quân khu Bắc Kinh. 8 giờ tối hôm đó, khi 50 cảnh sát phòng chống bạo động mang mũ bảo hiểm, khiên, dùi cui điện, còn có 1.000 quả lựu đạn hơi cay tới phòng tác chiến của bộ tư lệnh quân khu, có rất nhiều tướng 2 sao, 3 sao cũng tập trung dày đặc tại đây. Bản đồ quân sự lớn gắn đầy các tam giác màu đỏ đánh dấu hướng đi của quân đội từ phía đông, tây, nam, bắc tiến thẳng đến quảng trường Thiên An Môn nơi xảy ra sự kiện tự phát tổ chức của học sinh, sinh viên và công nhân. Chính ủy quân khu đích thân ra tổng động viên: “Các đồng chí, hiện nay, cuộc vận động của học sinh sinh viên tại thủ đô đã phát triển thành bạo loạn.” Chúng ta cần phải “tiến vào Thiên An Môn,… bảo vệ đảng, bảo vệ nhân dân, bảo vệ chính quyền quốc gia, bảo vệ thủ đô Bắc Kinh.”

Quân đoàn 38 đảm nhận nhiệm vụ chủ công, tổng động viên trước cuộc chiến vô cùng kích động. Binh sĩ mang súng xếp thành hàng, sĩ quan cao giọng quát hỏi: “Có dám đánh hay không?” “Dám đánh!”“Đánh như thế nào?”“Đánh chết!”

Ngay sau đó, hơn mười chiếc xe quân đội chứa đầy quân binh vác súng trên vai, đạn đã lên nòng, hô to khẩu hiệu: “38 vạn tuế! 38 vạn tuế!” đằng đằng sát khí tiến đến phía sau đại viện. Chiếc xe thứ nhất tiến đến cổng chính, một binh sĩ trên xe không kiềm chế được lửa giận “mối thù giai cấp”, bóp cò súng, lia một đường hình “cánh quạt”. Ngay lập tức, một lính gác đứng canh ở bên trái cổng bị trúng đạn vào chân, kêu thất thanh lên và ngã lăn xuống đất.

6 giờ tối hôm đó, Chính phủ Bắc Kinh và Bộ chỉ huy thiết quân luật đã nhiều lần phát tin “thông báo khẩn cấp”. Chính phủ càng không cho dân chúng ra ngoài thì người dân lại càng ra đông hơn.

Theo “Tổ chức Ân xá Quốc tế” đưa tin, mâu thuẫn xung đột giữa quần chúng và quân đội xảy ra bắt đầu ở Công Chủ Phần (nơi giáp ranh giữa đường Phục Hưng và đường phía Tây vành đai 3 Bắc Kinh). Lúc quân đội từ phía đông tiến vào là dùng đèn pin nhắm về phía mọi người. Sau khi một cô gái trẻ tuổi bị đánh, một thanh niên đã nói với binh lính rằng không nên đánh phụ nữ. Nhưng lập tức người thanh niên trẻ tuổi này đã bị một trận đánh dữ dội. Lúc ấy, binh lính còn chưa dùng súng nhắm vào mọi người, chỉ nổ súng xuống mặt đất. Hơn nữa, mọi người cũng cho rằng súng mà binh lính sử dụng là không có đạn.

Phóng viên lưu trú tại Bắc Kinh của tờ “Văn Hối báo” (Hồng Kông) ghi lại, khoảng 9 giờ đêm, một đơn vị ước chừng khoảng hơn 700 quân nhân vũ trang hạng nặng mang theo súng trường bán tự động có gắn lưỡi lê, từ phía bắc Hòa Bình Môn chạy tới khẩn cấp. Có khoảng gần 100 người dân tiến lên chặn lại. Những binh lính này vừa nhìn thấy có người tiến lên, lập tức giơ súng nhắm thẳng vào đầu mà bắn. Chỉ trong nháy mắt, khoảng hơn 30 người dân đã “đầu rơi máu chảy”, không ít người vì không thể chống cự nổi mà ngã xuống đất. Những người khác nhìn thấy đội quân hung tàn như vậy đã lập tức chạy đi tránh né. Đội quân này tiến thẳng một mạch vào cửa phía Tây Trung Nam Hải.

Tưởng Tử Đan, biên tập viên của tờ “Hải Nam kỷ thật” bấy giờ, có một người bạn nhà ở khu vực đường Ngọc Tuyền và một người bạn chứng kiến tận mắt là Thang Học Bình, đêm đó đều nhìn thấy 5 chiếc xe tăng bọc thép đi qua đoạn đường ấy. Một chiếc sau khi chèn ép vẫn còn dính lại máu thịt và quần áo trên bánh xe. Theo miêu tả của bà Đinh Tử Lâm, người thành lập “Hội những người mẹ Thiên An Môn”, bộ phận duy nhất của phần xác còn lại có thể nhận ra được chỉ là mấy cái răng.

Nhà bảo tàng quân sự: Đã chính thức đổ máu

Quân đoàn 38 do chuyên trách chống bạo động và xử lý sự cố nên đi trước dẫn đường, chia thành 4 cánh quân tiến vào. Ở khu vực Bắc Phong Oa, phía đông của nhà bảo tàng quân sự, quần chúng hợp thành một bức tường người với ý định ngăn cản binh lính tiến vào. Đứng đầu là Đại học Bắc Kinh, Viện Nông học Bắc Kinh, Đại học Nhân dân Trung Quốc, nghiên cứu sinh của Viện Y học Nam Kinh. Cảnh sát vũ trang dùng gạch, dây thắt lưng có khóa kim loại và gậy có đinh dài khoảng 1m đánh quần chúng. Những người bị thương, chảy máu được đưa đến bệnh viện.

Đúng 10 giờ ở bùng binh Công Chủ Phần vang lên những tiếng nổ mạnh, binh lính ném đạn hơi cay vào đoàn người. Đoàn xe chỉ huy của quân khu Bắc Kinh đi theo Quân đoàn 38 đôn đốc tác chiến. Học sinh và người dân đặt các chướng ngại vật trên đường để ngăn cản. Giữa quần chúng và đội quân phòng ngừa bạo động đã xảy ra cuộc chiến kịch liệt, ném đá vào nhau, phòng tuyến của quần chúng thất thủ…

Lúc quân đội đi đến Kiều Tây, trên đường đã có đầy xe bọc thép, xe tăng, xe quân đội đông như kiến. Trên xe là hai hàng binh sĩ tay ôm súng trường đứng thẳng, mặt hướng về phía nam và phía bắc đường. Trước xe bọc thép còn là “ma trận” binh sĩ vũ trang nhắm về hướng đông. Đứng đầu “ma trận” là những quân nhân đằng đằng sát khí cầm trong tay gậy lớn khua về phía đám người. Liên tục có học sinh bị thương được người dân đưa lên xe ba gác chở đi. Trong đám người, những tiếng gào thét “Không được đánh người! Không được đánh người!” vang lên trong bầu trời đêm.

Lúc này, gần như không có ai tin rằng “đội quân con em của nhân dân” sẽ thật sự hướng về phía người dân nổ súng.

Hồng Ngọc

(Còn tiếp Phần 2)

Xem thêm: